Ngày 8/8/2025, tân nhạc Việt Nam đón nhận thêm một tin buồn: nhạc sỹ Mặc Thế Nhân đã mãi mãi ra đi ở tuổi 86. Ông để lại một số lượng sáng tác khá lớn, trong đó có một số bài đã trở thành bất hủ: Cho Vừa Lòng Em, Cho Người Vào Cuộc Chiến, Tương Tư 4, Mùa Xuân Cưới Em,…

Đôi Nét Về Cuộc Đời Của Nhạc Sỹ Mặc Thế Nhân
(Nguồn: Wikipedia)
Ông sinh năm 1939 trong một gia đình tầng lớp trung lưu tại Gò Vấp, tỉnh Gia Định. Về bút danh Mặc Thế Nhân, ông lý giải có nghĩa là “Góp giọt mực cho đời” chứ không phải theo nghĩa đen như nhiều người nhầm tưởng.
Năm 13 tuổi, ông đã tham gia văn nghệ học đường và bắt đầu học nhạc lúc 17 tuổi với các nhạc sĩ Thẩm Oánh, Hùng Lân, Nguyễn Cầu, Nguyễn Quý Lãm, Xuân Bình ở trường Ca Vũ Nhạc Phổ Thông Sài Gòn. Ròng rã hai năm trời thụ mãn, ông ra trường và gia nhập ban Hoa Niên. Ngoài ra ông còn hợp tác với ban đàn dây Xuân Bình trình diễn trên làn sóng truyền thanh.
Cũng ở thời gian này ông đứng ra điều khiển và thành lập các ban văn nghệ Thông tin Quận I, Tổng hội Sinh Viên Học Sinh Đô Thành và ban Luân Vũ để đi trình diễn lưu động cho các hoạt động của chánh quyền. Ông cũng nhận dạy nhạc lý cho một trường tư thục trong đô thành Sài Gòn và rèn luyện cho một vài ca sĩ.
Nhạc phẩm đầu tay của ông là bản “Trăng quê hương” được xuất bản vào năm 1958.
Ông là một ký giả tân nhạc kịch trường, cộng tác với nhật báo Lẽ Sống, tuần báo Bình Dân với bút danh Mộng Thu và Giáng Ái Sĩ. Ông cũng là một kịch sĩ trong ban kịch Hải quân Việt Nam Cộng hòa.
Đến thập niên 1970, ông thực hiện loạt băng nhạc Nhã Ca và mở lớp nhạc tại khu Đa Kao, quận Nhứt, Sài Gòn.
Sau 1975, ông vẫn còn đang thường trú tại Thành phố Hồ Chí Minh cho đến khi từ trần.