Quán Nửa Khuya (Tuấn Khanh – Hoài Linh)

Cuộc chia ly nào cũng để lại nhiều nỗi luyến tiếc, nhất là khi kẻ ở người đi không biết khi nào gặp lại. Theo cá nhân [dongnhacxua.com], một trong những nhạc phẩm đặc sắc nhất ghi lại cảm xúc của của người ra đi và kẻ ở lại là bản “Quán nửa khuya”, một sáng tác chung của nhạc sỹ Tuấn Khanh và Hoài Linh.
Chỉ qua vài câu hát, hai nhà nhạc sỹ đã tài tình vẽ nên một khung cảnh buồn nhưng cũng lãng mạn (“đèn mờ theo hơi khói”) mà chỉ sáng mai đây thôi, hai người bạn mỗi người sẽ dấn thân vào một ngã rẻ cuộc đời: “tôi là người tha hương đi bốn phương” và “anh là người quân nhân vui gió sương”. Sau khi đã trút hết bầu tâm sự, chắc trời cũng đã rạng sáng, chúng ta thấy một hình ảnh thật đẹp khi hai người bạn xiết chặt tay nguyện làm tròn bổn phận và sẽ mãi nhớ giậy phút phân kỳ đầy cảm động.
Theo thiển ý của chúng tôi, cả ca từ và giai điệu của bản “Quán nửa khuya” đều xứng đáng để lấy làm khuôn thước cho những sáng tác thuộc dòng nhạc bolero. Ngày ấy, qua tiếng hát liêu trai của Thanh Thúy, bối cảnh đặc quánh khói thuốc và quyến luyến của buổi ly biệt như được lột tả rõ nét hơn hết.

Quán nửa khuya (Tuấn Khanh - Hoài Linh). Ảnh: AmNhacMienNam.blogspot.com
Quán nửa khuya (Tuấn Khanh – Hoài Linh). Ảnh: AmNhacMienNam.blogspot.com

Hoài niệm cafe Sài Gòn xưa

Nếu phải chọn một nét ẩm thực rất riêng cho Việt Nam và nhất là cho Sài Gòn, Dòng Nhạc Xưa sẽ không ngần ngại chọn “uống cafe”. Cafe đã vượt ra khỏi phạm trù là một thức uống để trở thành một nét văn hóa đặc trưng của người Việt. Nhiều khi bạn bè vẫn rủ nhau đi “uống cafe” nhưng chúng ta ra quán lại gọi một món không ăn nhập gì với cafe. Có lẽ việc nhìn từng giọt cafe nóng rơi xuống phin, hay việc khuấy đều cho ly cafe đá sủi bọt đem lại nhiều cảm xúc cho chúng ta hơn là việc thưởng thức cafe. Hay những câu chuyện hàn huyên xung quanh mới là cái chúng ta cần.
Mong sao càng ngày những thứ cafe bẩn càng bị xóa sổ để chúng ta thưởng thức cafe thật đúng nghĩa. Và qua đó những quán cafe, những cuộc hẹn hò, những câu chuyện tâm tình quanh ly cafe mãi mãi trở thành những nét văn hóa đặc trưng, đáng quý của Việt Nam!

CAFE SÀI GÒN XƯA
(Nguồn: tác giả Yến Trinh viết trên TuoiTre.vn ngày 2016-04-11)

TTCT – Chừng một năm trở lại đây, Sài Gòn mọc lên những quán cà phê gợi lại ký ức của những năm 1980-1990. Từ bảng hiệu, đồ trang trí đến thức uống được quán chăm chút đến nỗi khách đến lần đầu phải thốt lên: Sao mà… Sài Gòn quá!

Cà phê Sài Gòn Út Lành gợi không gian Sài Gòn xưa. Ảnh: YẾN TRINH
Cà phê Sài Gòn Út Lành gợi không gian Sài Gòn xưa. Ảnh: YẾN TRINH

16g, nắng bắt đầu nhạt, nhóm bạn của Thủy Phương rẽ vào con hẻm nhỏ trên đường Phạm Ngũ Lão (Q.1, TP.HCM). Chỉ chục bước chân, một không gian hoàn toàn trái ngược với vẻ rộn rã của khu phố Tây hiện ra. Quán gợi sự thích thú ngay từ bảng hiệu “Cà-phê Saigon Út Lành” treo trên khung cửa ngôi nhà có tuổi thọ hơn một thế kỷ.

Hoài Niệm Tờ Nhạc Xưa (Lê Văn Nghĩa)

Trong một bài viết trước, [dongnhacxua.com] đã giới thiệu một nét văn hóa đặc sắc của Sài Gòn xưa: thú chơi tờ nhạc. Hôm nay, chúng tôi lại có cơ hội giới thiệu tiếp một bài viết của nhà báo Lê Văn Nghĩa về một thời Sài Gòn xưa đầy kỷ niệm với các bản nhạc tờ.

Bìa nhạc "Cô láng giềng" xuất bản trước 1975. Ảnh: trungtamasia.com
Bìa nhạc “Cô láng giềng” xuất bản trước 1975. Ảnh: trungtamasia.com

THÚ CHƠI TỜ NHẠC Ở SÀI GÒN: “CÔ LÁNG GIỀNG ƠI …
(Nguồn: bài viết của nhà báo Lê Văn Nghĩa đăng trên Tuổi Trẻ ngày 2016-03-03)

Hồi đó, khoảng lớp đệ tam (lớp 10 bây giờ), tôi có để ý đến một cô gái cùng xóm học trường Gia Long. Làm sao cho nàng ta để ý đến mình đây? Thằng Hiệp mập cố vấn: “Mầy mua bản nhạc nào có cái tựa hợp hoàn cảnh của mầy tặng ghệ”.

Nguyễn Ánh 9: Cuộc Hôn Nhân 50 Năm

Sau khi chia tay với rung động đầu đời, nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 khẳng định chắc nịch “không, không, tôi không còn yêu em nữa” để đến với người vợ mà sau này gắn bó với ông 50 năm trên đường đời cũng như con đường nghệ thuật. [dongnhacxua.com] xin đăng một số bài viết mà chúng tôi sưu tập được để người yêu nhạc có thêm thông tin.

NGUYỄN ÁNH 9 – CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ: TÌNH NGHỆ SỸ VÀ THỬ THÁCH ĐẦU TIÊN CỦA CUỘC HÔN NHÂN ÊM ĐỀM
(Nguồn: ngaynay.vn ngày 2015-01-19)

Sau khi câu chuyện tình yêu đầu tiên tan vỡ trong vô vọng cùng với cuộc sống lang thang không nhà, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 gắn liền với phòng trà Anh Vũ. Như một duyên nợ, tại đây ngoài những người bạn tri kỷ, Trịnh Công Sơn và Khánh Ly, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đã gặp được người phụ nữ đặc biệt của đời mình.

Người phụ nữ đã gắn bó với ông hơn một nửa thế kỷ với biết bao thăng trầm, sóng gió. Mối tình của hai ông bà là niềm mơ ước không chỉ của nhiều nghệ sĩ lúc bấy giờ và là niềm khao khát của rất nhiều bạn trẻ. Tình yêu ấy, theo nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 cho cảm hứng khơi nguồn của một ca khúc tình yêu của chính cuộc đời ông bà. Mà bản thân nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 và vợ luôn muốn giữ gìn cho riêng bản thân mình

Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 và vợ trong ngày cưới. Ảnh: ngaynay.vn
Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 và vợ trong ngày cưới. Ảnh: ngaynay.vn

Nguyễn Ánh 9: Mối Tình Đầu Tan Vỡ Theo “Mộng Dương Cầm

Nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 sáng tác không nhiều mà ông dành phần lớn thời gian hoạt động âm nhạc với vai trò của một nhạc công, mà nói chính xác hơn là một nghệ sỹ dương cầm có hạng của Sài Gòn ngày trước.

NHẠC SỸ NGUYỄN ÁNH 9 – CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ: MỐI TÌNH ĐẦU TAN VỠ THEO “MỘNG DƯƠNG CẦM”
(Nguồn: ngaynay.vn ngày 01/01/2015)

Khi quyết định rời khỏi gia đình để theo đuổi đam mê của mình, Nguyễn Ánh 9 cũng dần dần đánh mất luôn mối tình đầu đẹp đẽ của mình.

Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bên cây đàn dương cầm. Ảnh: ngaynay.vn
Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bên cây đàn dương cầm. Ảnh: ngaynay.vn

Vĩnh biệt nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 (1940 – 2016)

[dongnhacxua.com] cũng như hàng triệu con tim yêu nhạc xưa chắc hẳn không khỏi xót xa và đau buồn khi biết tin nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 đã ra đi mãi mãi. Cầu chúc linh hồn ông mau an nghỉ chốn vĩnh hằng và cho phép chúng tôi gởi lời chia buồn sâu sắc nhất đến gia quyến nhà nhạc sỹ đáng kính!

Nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 thời trẻ. Ảnh: vietnamnet.vn
Nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 thời trẻ. Ảnh: vietnamnet.vn

Không (Nguyễn Ánh 9). Ảnh: vietstamp.net
Không (Nguyễn Ánh 9). Ảnh: vietstamp.net

khong--1--nguyen-anh-9--vietstamp.net--dongnhacxua.com khong--2--nguyen-anh-9--vietstamp.net--dongnhacxua.com khong--3--nguyen-anh-9--vietstamp.net--dongnhacxua.com

ĐÔI NÉT VỀ NHẠC SỸ NGUYỄN ÁNH 9
(Nguồn: wikipedia)

Ông tên thật là Nguyễn Đình Ánh, sinh ngày 1 tháng 1 năm 1940 tại tỉnh Phan Rang, Việt Nam (cũng có nguồn viết ông sinh năm 1939). Ông là út trong một gia đình khá giả có ba người con. Gia đình Nguyễn Đình Ánh chuyển đến Nha Trang và năm ông 11 tuổi thì vào Sài Gòn.

Nguyễn Đình Ánh theo học trường Taberd đến năm 1954 rồi lên Đà Lạt, ở nội trú trường Yersin cho đến năm 1958. Ông bỏ nhà đi năm 18 tuổi để theo đuổi con đường âm nhạc.[1] Ông tập chơi dương cầm từ nhỏ và trong thời gian học ở Đà Lạt, Nguyễn Đình Ánh có quen biết với nhạc sĩ Hoàng Nguyên và được Hoàng Nguyên dìu dắt vào con đường âm nhạc.

Chuyến Xe Lam Chiều (Vinh Sử – Cô Phượng)

Những chuyến xe lam mang đầy hoài niệm cũng góp một phần vào dòng nhạc xưa. Một thời là phương tiện vận chuyển phổ biến ở Sài Gòn và miền Nam, xe lam đã chứng kiến nhiều chuyện hợp tan vui buồn của một thời tao loạn. Trong tâm tình đó [dongnhacxua.com] xin giới thiệu bản “Chuyến xe lam chiều” của Vinh Sử – Cô Phượng và một bài viết của nhà văn Lê Văn Nghĩa đăng trên Thanh Niên ra ngày hôm nay 10.04.2016.

Chuyến xe lam chiều (Vinh Sử - Cô Phượng). Ảnh: AmNhacMienNam.blogspot.com
Chuyến xe lam chiều (Vinh Sử – Cô Phượng). Ảnh: AmNhacMienNam.blogspot.com

chuyen-xe-lam-chieu--1--vinh-su--co-phuong--amnhacmiennam--dongnhacxua.com chuyen-xe-lam-chieu--2--vinh-su--co-phuong--amnhacmiennam--dongnhacxua.com chuyen-xe-lam-chieu--3--vinh-su--co-phuong--amnhacmiennam--dongnhacxua.com

Duyên Tình (Xuân Tiên – Y Vân)

[dongnhacxua.com] vừa nhận được câu hỏi của vài quý độc giả hỏi bản “Duyên tình” là sáng tác của nhạc sỹ Xuân Tiên hay của Y Vân hay là sáng tác chung của hai người. Không có cơ duyên gặp gỡ hai nhạc sỹ để tìm hiểu nhưng qua những gì chúng tôi sưu tầm trên internet thì có thể tạm kết luận “Duyên tình” phần chính là được Xuân Tiên sáng tác, nhưng nhạc sỹ Y Vân cũng góp phần. Sinh thời hai nhà nhạc sỹ khả kính của chúng ta không câu nệ “ai chính – ai phụ” và vẫn vui vẻ đứng tên chung thì theo thiển ý của [dongnhacxua.com], thế hệ hậu sinh chúng ta cũng không nên tranh luận quá mức làm gì mà cái chính là những ai yêu nhạc xưa cứ mãi say sưa “Biết nhau giữa độ trăng tròn …” là Y Vân mỉm cười nơi chín suối còn Xuân Tiên chắc cũng thanh thản an hưởng tuổi già ở Úc Châu xa xôi!

Nhạc sỹ Xuân Tiên. Ảnh: SBS.com.au
Nhạc sỹ Xuân Tiên. Ảnh: SBS.com.au
Nhạc sỹ Y Vân. Ảnh: wikipedia
Nhạc sỹ Y Vân. Ảnh: wikipedia

Xuân Tiên: Một Đời Âm Nhạc

Trong số những nhạc sỹ thuộc lớp đầu tiên của tân nhạc Việt Nam còn sống, chúng ta không thể không nhắc đến một tên tuổi gạo cội: nhạc sỹ Xuân Tiên. Ông sinh năm 1921, tức là đến năm 2016 này đã gần “bách niên”. Được biết hiện ông đang sinh sống cùng gia đình bên Úc Châu, [dongnhacxua.com] nhân dịp này chúc ông nhiều sức khỏe, giữ tinh thần minh mẫn và vui hưởng tuổi già cùng con cháu. Để thế hệ trẻ như chúng tôi có dịp mở mang kiến thức về nhạc xưa, [dongnhacxua.com] xin mạn phép đăng lại bài phỏng vấn của báo Saigon Times với nhạc sĩ Xuân Tiên vào năm 2007 nhân dịp ông kỷ niệm 65 hoạt động âm nhạc.

Nhạc sỹ Xuân Tiên. Ảnh: SBS.com.au
Nhạc sỹ Xuân Tiên. Ảnh: SBS.com.au

Năm Cụm Núi Quê Hương (Minh Kỳ – Tường Linh)

Tiếp tục dòng nhạc về các vùng miền quê hương, [dongnhacxua.com] xin giới thiệu hình ảnh năm cụm núi Ngũ Hành Sơn ở xứ Quảng Nam – Đà Nẵng qua bản nhạc “Năm cụm núi quê hương” của Minh Kỳ, theo ý thơ của nhà thơ Tường Linh.

Từ trên đỉnh Thủy Sơn, nhìn thấy một phần phong cảnh Ngũ Hành Sơn. Ảnh: wikipedia
Từ trên đỉnh Thủy Sơn, nhìn thấy một phần phong cảnh Ngũ Hành Sơn. Ảnh: wikipedia

“LƯỚT QUA” THƠ TƯỜNG LINH
(Nguồn: BaoQuangNam.com.vn)

Không hiểu sao, mỗi khi nghĩ về thơ Tường Linh, tôi thường nhớ bài thơ “Nhớ hai miền Huế – Quảng” trong mấy câu thơ: Quê hương tôi bên ni đèo Hải/ Nhấp nhô bóng thuyền Cửa Đại/ Già nua nếp phố Hội An…/ Đêm Đà Nẵng vọng về cơn sóng biển/ Bún Chợ Chùa thương nước mắm Nam Ô. Và. lại nhớ. Khổ thơ cuối của bài “Ngọn đèn”: Còn nguyên vẹn những đêm dài thao thức/ tựa bao lơn, anh ngắm chấm đèn xưa/ đóm sáng nhỏ hay mắt sầu rưng rức/ không gian buồn như có rắc tơ mưa. Cả hai bài thơ đều được viết vào năm 1958, khi mà quê nhà Quảng Nam đã trở thành niềm thương dằng dặc của nỗi “không về”.