Mùa xuân trên cao (Trầm Tử Thiêng)

Khi đất trời vào xuân, cỏ cây như khoát một chiếc áo mới và vạn vật dường như cũng có một sự biến chuyển diệu kỳ. Trước khung cảnh trời đất đang hồi vào xuân, hầu hết các nhà nhạc sỹ mà vốn dễ rung động trước vẻ đẹp thiên nhiên đều để lại cho đời một nhạc phẩm về mùa xuân. Cố nhạc sỹ Trầm Tử Thiêng là một trong số đó. Hôm nay Dòng Nhạc Xưa xin giới thiệu bản ‘Mùa xuân trên cao’ của nhà nhạc sỹ tài năng, người luôn trăn trở với tình yêu quê hương và thân phận.

Mùa Xuân Trên Cao

(Nguồn: bài viết của tác giả Asasora đăng trên agu.edu.vn ngày 2008-01-30)

“Mỗi buổi sang thức dậy, tiết trời còn lạnh lẽo, không còn được tin nhắn của em gọi dậy…” Tin nhắn hiện lên trong máy di dộng của Con Nhóc vỏn vẹn có 18 chữ thôi như 18 mùa xuân vội đến với nó.

Nguồn: Theo Nghiêm Linh (Gia đình & Xã hội)

Mỗi độ xuân sắp về trời cứ se se lạnh mãi, nó cứ muốn ủ ấm trong chiếc chăn len mà ngoại mua cho hồi nó vào đại học, nếu đàn én không bay về sớm đậu trên vòm cây mận trước sân nhà hót râm ran như bản hợp ca chào mùa xuân không bao giờ ngừng.

Nhưng rồi nó cũng tuân thủ theo thời gian mà đứng dậy vươn vai rồi nghiêm chỉnh đứng chào ông mặt trời đang hé mắt nhìn nó. Mặt trời chưa nhô hẳn lên, hình như ông đang rình rập và sẵn sàng ra hình phạt đối với Nhóc nào chây lười còn ngây ngủ.

Cái máy di động lại báo chuông tin nhắn, nó chụp vội đọc nhanh rồi thở dài. Nó giận anh từ chiều hôm qua. Và sáng nay, nó không thèm nhắn tin gọi anh dậy nữa như thường ngày nữa.

Anh học trường sĩ quan, nó thường đùa gọi anh là “Chú Lính”, là “Sếp” để trêu anh lúc anh vừa học thuộc xong bài thi và anh báo bài thi anh làm rất tốt. Nó tinh nghịch hát ghẹo anh khi anh gọi vào máy nó:

” Trời bây giờ trời đã sang xuân,
Anh và mai ngủ bên bìa rừng,
Chờ giấc ba mươi mộng ảo,
Mùa Xuân vẫn đẹp vô cùng,
Nếu Xuân này môi em còn hồng.”

Môi nó lúc nào cũng hồng nụ cười xinh xắn khi đọc tin nhắn của anh dù tiết trời biến đổi, cái nắng gắt của mùa Hạ, mây trời ảm đạm của mùa Thu, luồng gió rét buốt của mùa Đông, rực rỡ muôn sắc hoa màu của mùa Xuân. Nó lúc nào cũng mong anh tốt đẹp như ánh vàng màu hoa mai của mùa Xuân mới. Giọng hát trầm bổng của cô ca sĩ Phương Dung, được người đời đặt cho cái tên thật tuyệt vời và đầy ý nghĩa là Con Nhạn Trắng Gò Công với bài hát bất hủ “Mùa Xuân Trên Cao” mà nó thích nhất từ khi quen với “Chú Lính”:

“Tình yêu nào chợt về đêm Xuân,
Ta cần nhau gặp nhau vài lần,
Nhìn én bay qua đầu núi,
Thì Xuân đã ngập trong lòng,
Thương anh vào những ngày lập Đông.”

Tập thể dục từ nãy giờ cơ thể nó vẫn chưa ấm lên bởi cơn gió lạnh cuối đông này. Nó nhớ lại mấy ngày trước, anh nhắn tin cho nó báo là ngoài ấy lạnh buốt da, tối anh phải trùm chăn kín người chỉ ló hai con mắt ra để xem Truyền Hình thôi… Chợt như nhớ ra một việc gì gấp lắm, nó ngừng ngay nhịp bước tập thể dục và chạy vội vào nhà nhắn tin cho anh: “Sếp ơi, thức dậy mau lên! Đến lớp nhanh nào! Muộn rồi đấy!”. Nó nó hết giận anh rồi. Giọng ngọt ngào của cô ca sĩ còn lắng đọng theo luồng gió rét “Thương anh vào những ngày lập đông.”

Nó ôm chiếc cặp da ra xe để đến trường dưới ánh hồng từ mặt trời tỏa ra giờ đây thêm chút sắc vàng rạng rỡ làm tăng thêm cảnh vật mùa xuân. Một góc trời xôn xao chim chóc, ong bướm vườn quanh mấy chậu cúc, hồng, lan, huệ, mai còn ươm nụ mộng tròn. Xuân của vạn vật của đất trời, của lòng người. Và để khẳng định sự cảm nhận này, Con Nhạn Trắng Gò Công lại cất cao giọng hót:

“Trời bây giờ trời đã sang Xuân,
Ta nhìn nhau tình yêu thành gần,
Mộng ước xanh như màu cỏ,
Dù bao nắng Hạ, Đông buồn,
Mong Xuân này em vẫn còn Xuân.”

Nó cười thật tươi, dắt xe ra khỏi cổng nhà để đến trường trong ánh dịu nhẹ, tươi tắn. Khắp đường phố nhà nào nhà nấy đều tươm tất mới tinh. Từng chậu mai vàng lớn nhỏ được trưng bày trước ngõ, họ chuẩn bị đón Xuân sang.

ASASORA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *