Trưng Vương – Khung Cửa Mùa Thu

Từ rất lâu rồi, “Trưng Vương – Khung cửa mùa thu” với ca từ lãng mạn và giai điệu đẹp đã làm lay động nhiều con tim. Thế nhưng người yêu nhạc có khi chưa biết đó là một bản nhạc ngoại đã được nhạc sỹ Nam Lộc soạn lời Việt một cách tài tình. Nằm trong chủ đề mùa thu, xin trân trọng giới thiệu “Tell Laura I love her” và “Trưng Vương – Khung cửa mùa thu”.

Trưng Vương - Khung cửa mùa thu. Ảnh: HatHayKhongBangHayHat.org
Trưng Vương – Khung cửa mùa thu. Ảnh: HatHayKhongBangHayHat.org

‘TELL LAURA I LOVE HER’ & ‘TRƯNG VƯƠNG – KHUNG CỬA MÙA THU’ 
(Nguồn: bác sỹ Lê Trung Ngân)

Ngày nay, âm nhạc chiếm một phần quan trọng trong lĩnh vực giải trí. Nó không chỉ là 1 phương tiện giải trí, qua đó, con người có thể diễn đạt cảm xúc, tình cảm của mình, hay gửi gắm những suy nghĩ, những thông điệp cũng như kể lại những câu truyện thú vị, cảm động bắt gặp trong cuộc sống, hoặc những triết lý, những bài học đạo đức một cách uyển chuyển, không khô khan, cứng nhắc như sách giáo khoa. Xin giới thiệu một bài hát rất hay cả về ca từ, nội dung cũng như giai điệu.

Tell Laura I love her

Laura and Tommy were lovers
He wanted to give her everything
Flowers, presents and most of all, a wedding ring
He saw a sign for a stock car race
A thousand dollar prize it read
He couldn’t get Laura on the phone
So to her mother Tommy said

Tell Laura I love her, tell Laura I need her
Tell Laura I may be late
I’ve something to do, that cannot wait

He drove his car to the racing grounds
He was the youngest driver there
The crowed roared as they started the race
‘Round the track they drove at a deadly pace
No one knows what happened that day
How his car overturned in flames
But as they pulled him from the twisted wreck
With his dying breath, they heard him say

Tell Laura I love her, tell Laura I need her
Tell Laura not to cry
My love for her will never die

And in the chapel where Laura prays
For Tommy who passed away
It was just for Laura he lived and died
Alone in the chapel she can hear him cry

Tell Laura I love her, tell Laura I need her
Tell Laura not to cry
My love for her will never die
Tell Laura I love her…

(Tommy và Laura yêu nhau thắm thiết.
Tommy muốn tặng người yêu tất cả những gì có thể..
Hoa, những món quà và mong muốn lớn nhất của anh chính là chiếc nhẫn đính hôn.
Một lần Tommy đọc đươc mẩu thông báo về một cuộc đua ô tô mà giải thưởng trị giá 1000$

Anh liền đăng ký dự thi ngay lập tức.
Ở giải đua, Tommy là thí sinh trẻ nhất.
Trên khán đài, đám đông gào rú khi cuộc đua bắt đầu.
Các chàng trai phóng với tốc độ chết người và 1 tai nạn đáng tiếc đã xảy ra với Tommy.

Không ai biết tại sao xe của anh bị lật và cháy bùng lên.
Sau khi mọi người kéo Tommy ra khỏi chiếc xe,
Bằng những hơi thở cuối cùng, nguời ta nghe được rằng:
”Hãy nói với Laura, tôi yêu cô ấy, bảo Laura đừng khóc, tình yêu tôi dành cho cô ấy là mãi mãi”.

Lúc này, Laura ngồi cầu nguyện cho Tommy tội nghiệp, người đã hy sinh tất cả vì cô. Một mình trong thánh đường, Laura như còn nghe tiếng khóc của Tommy: ”Hãy nói với Laura, tôi yêu cô ấy, bảo Laura đừng khóc, tình yêu tôi dành cho cô ấy là mãi mãi”)

Một bài hát thật hay, một câu chuyện thật cảm động.

Nữ sinh Trưng Vương. Ảnh: HatHayKhongBangHayHat.org
Nữ sinh Trưng Vương. Ảnh: HatHayKhongBangHayHat.org

Dù là lấy nhạc từ Tell Laura I love her, nhưng Trưng Vương khung cửa mùa thu có những nét rất riêng, và nếu có thể chọn lựa, tôi sẽ chọn để nghe bản lời Việt, bởi những ngôn từ thanh thoát đầy chất thơ của nó.

Tim em chưa nghe rung qua một lần
Làn môi em chưa hôn ai cho thật gần
Tình trần mong manh
Như lá me xanh
Ngơ ngác rơi nhanh

Mùa thu là mùa của nỗi buồn, của chia tay, của những mối tình dang dở. Ở tuổi còn đi học, những nam sinh những năm 70 vẫn có những kỷ niệm đến đứng ngẩn ngơ ở cổng trường con gái như những cửa trường Gia Long, Nguyễn Bá Tòng, Sương Nguyệt Ánh hay Trưng Vương. Để rồi “Em tan trường về, mưa bay mờ mờ, anh trao vội vàng chùm hoa mới nở, ép vào cuốn vở”. Người con gái như đóa hoa hồng, hoa pensée, hoa mimosa hay hoa phượng hồng như môi em. Một nụ hôn đầu ngất ngây để rồi nhung nhớ mãi mãi về sau. Mùa hạ đến rồi mối tình chia ly vì lý do nào đó… Để rồi khi sang mùa thu, mùa tựu trường, cô gái Trưng Vương nhìn lá vàng rơi ngoài đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, theo gió heo may vi vu để nhớ đến người bạn trai xưa với nụ hôn đầu nồng nàn.

Đã lâu lắm rồi, từ những năm 70, tôi đã nghe Thanh Lan hát Trưng Vương khung cửa mùa thu do Nam Lộc viết lời Việt, lúc đó tôi rất thích bài hát này rồi. Đến những năm 90, tôi lại nghe Ngọc Lan hát bài hát này. Tôi thích cô gái trong bài hát của Nam Lộc, cô ấy có vẻ gì đó thật thơ ngây, dịu dàng. Cô ấy là một nữ sinh mà “tim chưa rung một lần, làn môi chưa hôn ai thật gần? – sao mà dễ thương lạ. Cô ấy thanh khiết đến mức chiếc lá me khi rơi cũng rơi trong sự “ngơ ngác”, có lẽ một sự tình cờ nào đó đã làm cô biết nhớ mong?

Thu giăng heo may cho bóng cây lạnh đầy
Người cho em nghe câu nhớ thương từng ngày
Những ngày đợi chờ, đợi người qua cơn mơ
Trong mắt ngây thơ
Trong nắng vu vơ

 Thì ra, đúng là cô ấy đã biết nhớ. Tôi nghĩ, chắc chắn đó không phải là tình yêu. Tình yêu là điều gì thiêng liêng và cao xa lắm, người ta không nên sử dụng nó một cách dễ dàng được. Có lẽ, cô nữ sinh này đã thương một ai đó thôi, đủ trong sáng, đủ làm cô biết đợi chờ. Nắng cũng trở nên vu vơ, và đôi mắt cô cũng vẫn ngây thơ. Bởi lẽ, những cảm xúc vừa đến ấy cũng thánh thiện như chính cô vậy.

Nhớ khói bay lạc vấn vương
Cho hơi ấm lên môi người
Lùa sương kín nhẹ vây ngập trường
Làn mây yêu thương
Vướng trong hồn em

Và, cuộc tình của cô đã mong manh thế đấy. Mong manh bởi “khói bay”, mong manh bởi “hơi ấm”. Cái khung cảnh hai người trong sân trường, chỉ hai thôi, một buổi chiều lãng đãng cùng sương kín, cùng làn mây, đấy là thế giới của riêng họ mà. Nụ hôn đầu diễn ra trong bối cảnh ấy thì đẹp và nên thơ quá đi chứ. Có lẽ, họ sẽ ngượng ngùng lắm, nhưng sau phút giây ngượng ngùng ấy, họ sẽ đứng cạnh nhau… thật gần, để ngắm cái khung cảnh trước mắt, để cảm nhận “yêu thương vướng trong hồn em?”.

Người mang cho em quen môi hôn ngọt mềm
Tình cho tim em rung những đêm lạnh lùng
Từng chiều về cùng người
Về trong cơn mưa bay
Nghe thương nhớ tràn đầy
Lên đôi mắt thật gầy.

Có còn gì đẹp hơn thế nữa không? Những chiều mưa bay, hai người cùng nhau về, thơ mộng ghê, trong sáng ghê. Cơn mưa bỗng ngọt ngào và đáng yêu lạ. Còn hình ảnh “đôi mắt thật gầy” lạ quá. Tôi vẫn thấy người ta hay so sánh đối vai gầy, dáng gầy, chứ thương nhớ tràn vào mắt làm sao mà gầy được nhỉ? Tại sao cô gái đang sống trong ngày tháng hạnh phúc thề mà vẫn đượm chút gì đó thật buồn… Hay bởi lẽ, cô hiểu là sẽ có ngày chia xa?

Trưng Vương hôm nay mây vẫn giăng đầy trời
Công viên năm xưa hoa vẫn rơi tuyệt vời
Bóng người thì mịt mùng
Từng hàng me rung rung
Trong cơn gió lạnh lùng
Trong nắng ngại ngùng

Và họ xa nhau thật. Cảnh Trưng Vương nay vẫn như ngày xưa đó, mà sao bóng anh thì cứ “mịt mùng”. Nắng đã thôi vu vơ như thưở nào, cơn gió thì lạnh lùng. Cái cảm giác như cô gái đang một mình bước từng bước trên con đường cũ, nghe nỗi nhớ thấm dần vào từng thớ thịt. Ký ức thì bao giờ cũng đẹp, nhưng chính vì lẽ đó mà nó làm nỗi nhớ nhức nhối. Có gì đó cứ day dứt theo từng nhịp, từng lời hát của Ngọc Lan.

Nắng vẫn vương nhẹ gót chân
Trưng Vương vắng xa anh dần
Mùa thu đã qua một lần
Chợt nghe bâng khuâng
Lá rơi đầy sân.

Toàn bài hát, tôi chỉ thích mỗi đoạn cuối này, “Mùa thu đã qua một lần, chợt nghe bâng khuâng, lá rơi đầy sân“. Tôi chẳng lãng mạn đến mức yêu mùa thu đâu, nhưng có lẽ, hôm nay là một ngoại lệ. Hì, mùa thu, tháng 9, nỗi nhớ cứ về thế này. Nếu có ai hiểu được cảm giác nắng vương gót chân, có lẽ sẽ hiểu vì sao mà Trưng Vương mùa thu buồn đến thế.

Một bình luận về “Trưng Vương – Khung Cửa Mùa Thu”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *