Một trong những nét văn hóa đặc trưng ngày Tết của Việt Nam là chúng ta gởi những cánh thiệp cho nhau. Những tờ thiệp có khi được in rất đẹp nhưng nhiều lúc chỉ là vài nét chữ đơn sơ mộc mạc nhưng được chúng ta trao gởi cho người thân yêu trong giờ phút linh thiêng lại mang một ý nghĩa tinh thần khó diễn tả. Nhân dịp ngày đầu Xuân Kỷ Hợi 2019, Dòng Nhạc Xưa xin giới thiệu nhạc phẩm ‘Cánh thiệp đầu xuân’ của hai nhạc sỹ Minh Kỳ & Lê Dinh.
Thiệp xuân kỷ niệm
(Nguồn: bài viết của tác giả Phan Thị Vinh đăng trên chungmotmaitruong.blogspot.com ngày 2014-01-24)
Mùa xuân luôn đem lại sự vui vẻ, hạnh phúc cho tất cả loài người,mùa xuân với sắc trời trong xanh, lung linh những áng mây trời bâng khuâng mơ mộng. Mùa xuân còn là những hy vọng thần tiên của đôi lứa yêu nhau thủa học trò thấm đẫm niềm thương nỗi nhớ.Mùa xuân tô điểm cho môi thêm hồng và mắt nâu vàng chan chứa của những “ nàng” học trò bước vào tuổi biết yêu nhận được tấm thiệp chúc tết từ một “chàng” chung lớp hoặc chung trường, thậm chí của bất kỳ một trang “ nam nhân mặc khách ” nào đó gửi tới!
Với tôi, từ khi cảm thấy trái tim mình xôn xao thì cũng là lúc thiệp xuân mê hoặc tôi nhiều nhất.Vào những dịp xuân về tết đến tôi luôn đứng lặng ngắm thật lâu tại các gian hàng trưng bày những cánh thiệp xuân vẽ hoa mai,hoa đào cùng nhiều loại hoa khác rực rỡ, đắm đuối với những dòng chữ Cung chúc tân xuân, Chúc mừng năm mới …Ngắm nhìn nhưng không thể có tiền để mua, đa số học trò ngày ấy chỉ mua giấy, cọ vẽ, bút màu về tự thiết kế tấm thiệp theo ý mình gửi kính chúc thầy cô, bạn thân và nhất là “người ấy” cùng lời chúc xuân văn hoa cảm xúc nhẹ nhàng tùy theo cảm nhận mỗi người,đôi khi chỉ cần sưu tầm ở đâu đó lời chúc hay mình thích là được.
Vậy đó, thủa cách nay gần năm mươi năm có lứa học trò thơ ngây chúc nhau những tấm thiệp xuân lời yêu thương thắm thiết, mong ước yên lành, hạnh phúc.Rồi có những chuyện tình đẹp như mơ, những chuyện tình hò hẹn từ cánh thiệp đầu xuân tưởng chừng thời gian là bất tận, tình yêu là cánh én xuân ngọt ngào đẹp như cổ tích không bao giờ phai nhạt, cho đôi lứa yêu nhau muôn thủa nồng nàn.Và tôi, cánh thiệp đầu tiên từ hắn gửi tới khiến trái tim mình xao động để bắt đầu một cuộc tình lãng đãng chuyện trăng sao, những ngày tháng mộng mơ, những đêm dài nhung nhớ kể cả việc tạm quên trang vở để nhớ nụ cười, ánh mắt và dáng mạnh mẽ của hắn sau những lần hò hẹn.
Thiệp xuân chẳng dành cho riêng ai,ai cũng có quyền gửi đến đối tượng mình yêu mến những lời chúc hay, hình ảnh đẹp như nét văn hóa dễ thương đến khi mai sau nhớ lại vẫn lâng lâng nhớ.Mỗi năm mới đến, mỗi người thêm tuổi xuân lại càng nhớ và nghĩ về kỷ niệm thủa thanh xuân mình trải qua, nhất là khi tuổi đã hoàng hôn đón nhiều mùa xuân đến với cuộc đời, ai cũng hiểu tất cả đã thành kỷ niệm một thời dễ thương mà đời người gọi là dĩ vãng.Thời gian cứ trôi, dĩ vãng nhạt nhòa như tóc xanh nhạt màu và nét mặt đã hằn dấu chân chim…những tấm thiệp xuân ngày xưa trải qua phong ba có người còn giữ được, người làm lạc mất chỉ còn lại nỗi nhớ.
Những tấm thiệp chúc xuân mỗi thời mỗi khác, ngày xưa giản dị, mộc mạc thì ngày nay công nghiệp hơn hẳn.Hàng loạt tấm thiệp giống nhau nhờ vào kỹ thuật càng ngày càng tinh xảo,màu sắc cũng bắt mắt hơn, thiết kế cũng cầu kỳ hơn mà sao tôi vẫn thấy lạc lõng vô hồn, những tấm thiệp không còn khiến trái tim tôi rộn lên nhịp điệu của khúc ca xuân tình ái, bay bổng trữ tình của thời hoa mộng học trò tan trường nón che nghiêng mái tóc và tà áo dài bay trong gió xuân mát dịu…phía sau có ai kia lặng lẽ theo về xôn xao chiều nắng đổ.Tôi không thể quên kỷ niệm tuổi học trò và cuộc tình nhẹ tênh như gió thoảng cũng đủ ấm khi trời se lạnh,cũng đủ thăng hoa cho trang giấy mỏng manh màu hồng đầy ắp những giòng thơ viết vội bằng màu mực tím thủy chung và màu xanh hy vọng.
Hạnh phúc bao giờ cũng là điều nguyện cầu cháy bỏng tôi mãi đi tìm suốt mấy mươi năm, cuộc đời có mấy ai tìm về kỷ niệm rồi mãi hoài ngẩn ngơ chuyện ngày xưa?Mùa xuân nữa lại về,thấp thoáng lời hát rong đêm dài xa vắng níu chân tôi dừng lại nơi chốn xưa có gian hàng bán những tấm thiệp xuân mà tuổi thơ của tôi thầm mê mải giờ đây đã thay đổi, thay đổi đến độ không còn dấu tích.Nửa thế kỷ rồi còn gì? Những suy nghĩ trong tôi ngày càng xa lạ với nhịp sống hối hả rộn ràng,tôi mới hay mình đã thành người của thế kỷ trước đón xuân về…Cuộc sống sôi động mãi hoài phát triển, bao thế hệ sinh ra lớn lên nhưng chúng chẳng bao giờ có tuổi thơ giống nhau, đó là quy luật.Biết vậy nhưng sao tôi vẫn cứ suy tư hoài không thể lãng quên.
Mùa xuân bao giờ cũng đẹp,chỉ còn ít ngày nữa thì năm Giáp Ngọ sẽ về theo chu kỳ 60 năm…Những tấm thiệp xuân với hình ảnh đẹp của con ngựa gần gũi với loài người từ thủa xa xưa càng khiến tôi nhớ về truyền thuyết Thánh Gióng cưỡi ngựa thần bằng sắt miệng phun ra lửa diệt giặc Ân xâm lăng, thể hiện ý chí chống giặc ngoại xâm của ông cha ta gìn giữ cõi bờ Tổ Quốc.Thêm mùa xuân mới, thêm tuổi mới ai cũng mong hòa bình, mạnh khỏe, hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống.Thật tuyệt vời khi những tấm thiệp đem lời chúc xuân luôn đến với tất cả mọi người trong sắc xuân tưng bừng chan chứa.
Mai vàng đã nở rực rỡ đón xuân về, tôi luôn thích những tấm thiệp xuân mang lời chúc yêu thương nhắn gửi đến người người thân thương.Các bạn ơi!
PHAN THỊ VINH
Ảnh : Lương Hữu Phước