Anh Ngọc: Giọng ca của một bậc tiền bối

Sinh năm 1925, có thể nói không ngoa rằng ca sỹ Anh Ngọc là giọng ca lão thành nhất tính đến thời điểm hiện tại của nền tân nhạc Việt Nam. Dòng Nhạc Xưa xin mượn một bài viết của cố ký giả – nhạc sỹ Trường Kỳ để trân trọng giới thiệu Anh Ngọc – tiếng hát vượt thời gian.

Anh Ngọc: Một đời để sống và một thời để hát

(Nguồn: bài viết đăng trên giadinhhoangtrong.wordpress.com ngày 2013-10-28)

Trường Kỳ

Với số tuổi gần 80, người ta có thể coi ông như người nam ca sĩ cuối cùng trong thành phần những ca sĩ đầu tiên của nền tân nhạc Việt Nam còn xuất hiện trên sân khấu những ngày gần đây. Có người còn gọi đùa ông là “The Last Samurai”, người hiệp sĩ cuối cùng trong số những hiệp sĩ tiền phong của trên nửa thế kỷ tân nhạc mà vũ khí là giọng hát từng chinh phục cảm tình của khán thính giả Việt Nam trong hai thập niên 50 và 60.

Trong lần tiếp xúc gần đây với người viết, Anh Ngọc cho biết ông có ý định giã từ sân khấu đã lâu, từ khi bước vào lớp tuổi 70. Nhưng mãi cho đến đầu năm 2004 vừa qua, ông mới thực hiện được ý định đó, sau khi xuất hiện trong hai chương trình nhạc thính phòng mang mục đích từ thiện tại San Jose và Orange County ở California mà ông “nghĩ là đó là những buổi trình diễn cuối cùng trong cuộc đời ca hát của tôi” mặc dù bạn hữu cũng như đồng nghiệp của ông cho rằng ông vẫn có thể hát được để trân trọng mời ông xuất hiện.

Huỳnh Hiếu (hay Huỳnh Háo): tay trống tiền bối trong tân nhạc Việt Nam

Trong bài viết về nghệ sỹ guitar Trung Nghĩa, có một chi tiết nhắc nhớ người yêu nhạc về “Anh Hai” Huỳnh Háo (để phân biệt với “Anh Ba” là nhạc sỹ Huỳnh Anh). Hôm nay Dòng Nhạc Xưa xin được giới thiệu rõ hơn về nghệ sỹ Huỳnh Hiếu (1929 – 1994), tức Huỳnh Háo của chúng ta.

Nhạc sĩ Huỳnh Hiếu độc tấu trống tại vũ trường Đại Nam, Sài Gòn Ảnh: Tư liệu gia đình nghệ sĩ Huỳnh Thủ Hiếu

Huỳnh Hiếu: Tay trống số 1 Đông Dương

(Nguồn: bài viết của tác giả Phạm Công Luận đăng trên tuoitre.vn ngày 2016-10-13)

Giới ca nhạc Sài Gòn thuật lại rằng trước năm 1975 có hai nhạc sĩ cùng họ Huỳnh được bạn bè trong nghề yêu mến gọi là anh Hai và anh Ba. Anh Ba là nhạc sĩ Huỳnh Anh, còn anh Hai là nhạc sĩ Huỳnh Háo.

Huỳnh Háo là tên gọi thân mật của nhạc sĩ Huỳnh Thủ Hiếu, gọi tắt là Huỳnh Hiếu. Sau khi sinh ra Huỳnh Hiếu năm 1929 tại Cần Thơ, nghệ sĩ Kim Thoa sinh liên tiếp vài người con nữa nhưng chỉ sau ba tháng mười ngày, như lời kể lại trong gia đình, những đứa em của Huỳnh Hiếu đều mất. Ông bà Tư Chơi – Kim Thoa tìm mọi cách để giữ con.

Cassette: một thời đã xa!

Dòng Nhạc Xưa mời quý vị tuổi trung và cao niên trở về với một thời đã xa khi những âm thanh mộc mạc của những chiếc máy cassette và thú vui đi sang băng đã mê hoặc nhiều thế hệ yêu nhạc và trở thành một hoài niệm đáng yêu!

Băng cassette, radio và niềm vui tuổi thơ – blog Phương Bùi

(Nguồn: bài viết của tác giả thanhphuong trên elle.vn ngày 2014-04-24)

Những tiếng cười ngày ấy vẫn còn âm vang đến hôm nay. Và tôi biết kỷ niệm như vậy, tựa như những bản nhạc bất hủ, chẳng mấy ai quên trong đời.

Sau một tuần dài với bề bộn công việc, cuối cùng tôi cũng có một ít thời gian rỗi vào chiều thứ 6 ở công ty để… nghe nhạc. Lang thang trong một trang web cho phép tải nhạc miễn phí, tôi chọn một album tổng hợp những bản tình ca xưa mang tên “Best Ballad Songs”. Cứ đinh ninh là sắp nghe những bản nhạc đương đại, tôi có chút bất ngờ khi giai điệu của những bản pop thập niên 90 nhè nhẹ cất lên. Bao kỷ niệm ngày thơ bé chợt ùa về như một làn gió mát.

Lịch sử 50 năm băng cassette

Để người yêu nhạc hiểu rõ hơn về góc độ kỹ thuật cũng như lịch sử hình thành và phát triển của băng cassette, Dòng Nhạc Xưa xin giới thiệu một bài viết với nhiều thông tin hữu ích trên trang tinhte.vn.

Bạn có còn nhớ băng Cassette? Nó 50 tuổi rồi đấy

(Nguồn: bài viết của tác giả levuongthinh đăng trên tinh.vn ngày 2013-09-15)

Bạn có nhớ lần cuối mình nghe một bài nhạc được phát từ băng Cassette là khi nào không? Mình dám cá là những đứa trẻ chừng 10 tuổi chắc là chẳng có ấn tượng gì về nó nữa cả. Mà thậm chí nếu không nhắc lại thì chắc hẳn nhiều bạn cũng đã

không còn nhớ đến sự tồn tại của những chiếc băng Cassette, khởi đầu cho những tâm hồn yêu thích âm nhạc từ 20-30 năm về trước. Còn một điều khác nữa là chắc không nhiều người biết rằng, băng Cassette đã 50 năm tuổi.

Đệ nhất khẩu cầm Tòng Sơn

Trong bài viết về nghệ sỹ saxophone Huỳnh Hoa, chúng ta có nói về người bạn tri kỷ và cũng là người bạn diễn nổi tiếng Tòng Sơn, đệ nhất harmonica Việt Nam. Dòng Nhạc Xưa hân hạnh giới thiệu về người nghệ sỹ đặc biệt này qua một bài viết của anh Hà Đình Nguyên.

“Quái kiệt” Tòng Sơn Một mùa Xuân vui đợi cuối đường

(Nguồn: bài viết của tác giả Hà Đình Nguyên đăng trên baoconggiao.net ngày 2017-02-02)

“Quái kiệt” Tòng Sơn Một mùa Xuân vui đợi cuối đường

Mùa Xuân này, nghệ sĩ kèn harmonica Tòng Sơn bước sang tuổi 88. Cuộc đời hoạt động nghệ thuật của ông đã trải qua bao biến chuyển thăng trầm, đủ vinh quang, tủi nhục… Tuy vậy, dù đã gần 90 tuổi,  bao lần phải nhập viện cấp cứu, nhưng vừa gượng dậy là người nghệ sĩ già lại xuất hiện trên sân khấu, chỉ vì một lý do: kiếm tiền mưu sinh…

Đệ nhất danh kèn Huỳnh Hoa

Tiếp nối loạt bài về các nhạc công đã có nhiều dấu nhất trong dòng nhạc Việt, Dòng Nhạc Xưa xin mượn một bài viết của anh Hà Đình Nguyên đăng trên tờ Thanh Niên năm 2004 để giới thiệu “đệ nhất danh kèn” Huỳnh Hoa (1935 – 2008).

Nghệ sĩ kèn saxophone Huỳnh Hoa: “Một cây kèn, một đời người”

(Nguồn: bài viết của tác giả Hà Đình Nguyên đăng trên Thanh Niên ngày 2004-07-19)

Nghệ dỹ Tòng Sơn (trái) và Huỳnh Hoa (phải). Ảnh: cand.com.vn

Hằng đêm, nếu bạn có dịp ghé vào sân khấu ca nhạc Trống Đồng (góc đường Cách Mạng Tháng Tám – Nguyễn Du, Q.1, TP Hồ Chí Minh) bạn sẽ được nghe tiếng kèn saxo “thần sầu” của một “lão nghệ sĩ” đã hơn 70 tuổi. Ở vào lớp tuổi “gió heo may đã về” mà tiếng kèn của ông vẫn còn đầy mê hoặc thì chắc chắn ở vào thời điểm sung sức nhất, “hoàng kim” nhất của lão nghệ sĩ này hẳn có rất nhiều điều thú vị. Nào, chúng ta hãy cùng “ngược thời gian” với “đệ nhất danh kèn”: Huỳnh Hoa.

Thú chơi đĩa nhựa của bạn bè Úc Châu

Dòng Nhạc Xưa xin mời người yêu nhạc dạo ghé thăm xứ Chuột Túi để tìm hiểu thú chơi đĩa nhựa nhạc xưa của bà con Úc Châu qua một bài viết của tác giả Ngọc Hải từ Sydney.

Đĩa nhựa không bao giờ chết (Bài Kết)

(Nguồn: bài viết của tác giả Ngọc Hải đăng trên theothaovanhoa.vn ngày 2011-10-13)

Nhiều người cứ bảo mua đĩa ở Úc sướng lắm, đặc biệt là đĩa nhựa nhưng chẳng phải thế. Đã bắt đầu qua thời của những đĩa nhựa giá rẻ mà bạn có thể dễ dàng tìm gặp trong các cửa hàng âm nhạc, đĩa nhựa bây giờ bắt đầu tỏ rõ lại giá trị của mình.

Đắt gấp 10 lần CD vẫn có người mua

Dân Úc giờ nghe nhạc ngày càng kén chọn, đĩa phải là vinyl, dàn hi-end, đĩa xước, trầy, vỏ quăn góc thường bị bỏ lại. Các ông chủ những shop đĩa ngày càng phải vắt mồ hôi mà tìm những nguồn đĩa tốt để phục vụ thượng đế. Sau những cơn suy thoái kinh tế, dân chơi đĩa lại bắt đầu rủng rỉnh tiền bạc và nhu cầu chơi vinyl cứ ngày càng nâng cao. Dân châu Á như lũ sinh viên chúng tôi, trước giờ vẫn khôn lỏi, chỉ vào những cửa hàng vinyl tiếng tăm lục tung cả cửa hàng để tìm ra những đĩa nhựa tốt và giá rẻ như cho (chưa tới 2 USD). Nhưng bây giờ chuyện đó khó hơn hẳn, người ta sắp xếp và định giá lại mặt hàng vinyl chứ không đổ đống như ngày xưa. Những đĩa bị “nổ” tiếng được xếp riêng, những đĩa chất lượng như mới được để trịnh trọng một gian riêng và giá của nó đa phần đều hơn 15 USD.

Cũng như mọi mặt hàng ở đây, đĩa nhạc cũng có thời điểm sale off. Ngoài những đợt khuyến mãi 5-10% rải rác suốt năm thì có 2 đợt sale mạnh nhất rơi vào dịp lễ Phục sinh và Giáng sinh. Cửa hàng sản phẩm nghe nhìn có hệ thống bán lẻ lớn nhất ở Úc là JB-Hifi cũng được xem như là cửa hàng bán đĩa brand new (đĩa mới) lớn nhất nước Úc, với hàng trăm cửa hàng nằm rải rác khắp các trung tâm mua sắm. Phong phú về thể loại, từ đại chúng như pop, rock cho đến jazz, blues, country, world music, classic…, những chiếc vinyl mới tinh (sealed – chưa bóc vỏ) nhìn cứ như những cô gái kiều diễm mời gọi. Nhưng tiền đâu, đâm đầu vào đấy có nước sạt nghiệp. Chỉ cần nhìn thôi, cũng đủ gợi nên những ước mơ.

Poster hội chợ đĩa ở Úc

Đĩa nhựa vẫn sống

Những tưởng thời đại CD vừa qua và nhất là công nghệ nhạc số hiện đại sẽ khai tử những chiếc đĩa nhựa cổ điển nhưng một điều thú vị là trào lưu thưởng thức đĩa nhựa vẫn tồn tại và đang có dấu hiệu khôi phục. Dòng Nhạc Xưa xin giới thiệu bài viết của nhà báo Trí Quyền đăng trên tuoitre.vn để chúng ta hiểu hơn về trào lưu này.

Lá thư âm nhạc: Ngóc ngách cho đĩa nhựa

(Nguồn: bài viết của tác giả Trí Quyền đăng trên tuoitre.vn ngày 2017-07-02)

Thị trường đĩa nhựa đang hồi sinh – Ảnh: TRÍ QUYỀN

TTO – Trong khi các cửa hàng bán CD đóng cửa hoặc thu hẹp mặt bằng, nhường chỗ cho nhạc số (nhạc số tải về cũng nhường chỗ cho nhạc số nghe trực tuyến) thì cũng có định dạng chứa nhạc cũ xưa lại ăn nên làm ra: đĩa nhựa.

Mới đây nhất, Sony vừa công bố sẽ mở nhà máy sản xuất, in ấn đĩa nhựa ở Nhật Bản vào đầu năm 2018.

Nghĩ đến đĩa nhựa thường là nghĩ đến dòng nhạc sang trọng hoặc acoustic giàu giai điệu, cần âm thanh chi tiết, nhưng vẫn có những ngõ ngách khá bất ngờ mà đĩa nhựa len lỏi vào.

Nghệ sỹ guitar Trung Nghĩa: kỷ niệm học đàn khó quên

Ngoài nhạc sỹ sáng tác và ca sỹ trình diễn, góp phần quan trọng vào nền nhạc xưa là đóng góp của các nhạc công. Dòng Nhạc Xưa đã có bài giới thiệu ngón đàn tuyệt kỹ của Vô Thường. Hôm nay chúng tôi hân hạnh mượn một bài viết của tác giả Trần Chí Phúc để vinh danh một trong những tay guitar ghi dấu ấn sâu đậm nhất trong làng nhạc Việt: nghệ sỹ Trung Nghĩa.

Danh cầm Trung Nghĩa – kỷ niệm học đàn guitar khó quên

(Nguồn: bài viết của tác giả Trần Chí Phúc đăng trên sbtn.tv ngày 2015-06-15)

Trong một lần ngồi tâm tình văn nghệ, nhạc sĩ Guitar Trung Nghĩa kể rằng hồi còn bé có nhạc sĩ Đỗ Văn Ngọc thấy anh mê đàn nên tới nhà xin phép thân phụ để cho anh được học ông ta nhưng bị từ chối. Sau đó ông này có chở Trung Nghĩa đến nhà của nhạc sĩ Hùynh Háo để xin làm đệ tử. Thập niên 60 Hùynh Háo rất nổi tiếng ở Sài Gòn và được giới ca nhạc gọi là Anh Hai, trong khi đó nhạc sĩ Hùynh Anh được gọi là Anh Ba.

Sài Gòn trong tân nhạc: Đêm nhớ về Sài Gòn (Trầm Tử Thiêng)

Tiếp nối chủ đề “Những địa danh đã đi vào nhạc“, Dòng Nhạc Xưa xin mời quý vị trở về Sài Gòn – Hòn Ngọc Viễn Đông qua một bài viêt của tác giả Trần Chí Phúc phân tích nét nhạc Trầm Tử Thiêng trong bản nhạc “Đêm nhớ về Sài Gòn” nổi tiếng.

 

Đêm Nhớ Về Sài Gòn – nỗi sầu nghệ thuật của Trầm Tử Thiêng

(Nguồn: bài viết của tác giả Trần Chí Phúc đăng trên sbtn.tv ngày 2015-04-25)

1- Đêm nhớ về Sài Gòn, thấy phố phường buồn xưa chưa nguôi. Những con đường thèm đôi chân vui, đã bao lâu chờ đợi. Đường im nghe quá khứ trong sầu. Đường chia ly vẫn ngóng tin nhau. Tình lẻ loi canh thâu.